Có ai chưa từng trải qua cảm giác mà bỗng dưng một khoảnh khắc nào đấy khi tết đến cận kề, người người thu xếp đồ lần lượt hồi hương, chỉ muốn đứng bật dậy chạy về ngay bên những người thân yêu nhất, ăn bữa cơm gia đình hay đơn thuần chỉ là cùng dọn dẹp nhà cửa, trang trí đào quất? Chỉ muốn giữ chặt những người thân yêu ở lại bên cạnh mình trong ngôi nhà nhỏ ấm cúng, thưởng thức những ca khúc mừng xuân, để âm thầm cầu chúc cho nhau mãi an lành?
Người ta có thể vì lý do này hoặc lý do kia, phải rời xa gia đình để sinh sống ở một miền đất xa lạ. Để rồi mỗi dịp xuân về bất chợt lại cảm thấy thèm thuồng phát điên cái hương vị Tết. Có đi xa thì mới có nhớ, lựa chọn xa quê hương để thử thách bản thân, để rồi đến cái Tết có gia đình là lời nhắc cho chính mình rằng: làm tốt nhất có thể rồi, về nhà thôi.
Tết gọi những người xa quê trở về, gọi những người bận rộn lại với mâm cơm gia đình, bên những chiếc bánh chưng xanh biếc, bên bàn trà nước nói cười râm ran, bên những lời chúc còn thoang thoảng khí xuân rộn ràng, bên mùi hương trầm nồng đượm cảm giác bình an. Tết gọi khắp nẻo đường ngược xuôi, từ quốc gia đến quốc gia, từ tình thương đến tình thương.
Bởi vì cảm giác trở về cũng đã gợi cho người ta sự bình yên…Bình yên khi bạn có một nơi chốn có thể tin tưởng, bình yên khi bạn biết bạn tạm gác lại những lo lắng mà được thời gian ngắn nghỉ ngơi sau bao ngày tất bật.
Bởi vì cảm giác trở về chính là được quay về mái ấm cho ta dựa dẫm suốt đời…Đi đâu xa cũng không bằng cảm giác ở nhà. Sự thật về một nơi chốn an toàn nhất, khiến ta cố gắng phấn đấu tất bật và cũng khiến ta hạnh phúc nhất khi nhớ về là nhà.
Bởi vì cảm giác trở về cho chúng ta thôi bận tâm về quá nhiều mối lo khác trong cuộc sống, để chỉ chú tâm vào gia đình, để cho bản thân chúng ta thời gian nuôi dưỡng tâm hồn lớn lên… Một kì nghỉ dài mang đến những khoảng lặng trong tâm hồn mình, một chút suy ngẫm “ Tết – Mang âm hưởng như tiếng gọi của sự trở về”.
Trần Tố Như – Chuyên viên Giáo dục Hướng nghiệp